0
 
Có một điều đơn giản mà mãi không bao giờ hiểu: nếu người ta “bắt nạt” mình và mình cố gắng chịu đựng, họ sẽ càng làm tới. Không chút cảm thông. Không chút ghi nhận là mình đã chịu đựng những gì. Không gì cả.
Họ chỉ đơn giản là tiến tới. Tiếp tục công việc họ đang làm, đó là “bắt nạt”. Họ nghĩ họ có quyền làm thế. Vì nếu không, bạn đã chẳng im lặng.
Họ không biết, bạn im lặng là vì bạn vẫn còn tin vào sự hiểu biết trái phải tự nhiên của con người. Bạn im lặng, là vì bạn không muốn mình trở thành một kẻ chỉ trích nhỏ nhặt. Bạn im lặng, là vì bạn tự nghĩ ra lý do vì sao họ phải làm thế, rồi cảm thông cho họ.
Nhưng cuối cùng, trên mặt bạn vẫn chỉ đầy dấu tát.
NTN

Đăng nhận xét

 
Top